Nhắn nhủ với những ai còn cha mẹ, hãy đọc bài này và cố gắng để làm những gì tốt nhất cho cha mẹ, ngay từ bây giờ.
Ngày xửa ngày xưa, có một cây táo lớn. Một cậu bé rất thích đến chơi xung quanh nó hàng ngày. Cậu leo lên ngọn cây, ăn táo, ngủ trưa dưới bóng cây… Cậu yêu cây táo và cây cũng rất thích chơi với cậu bé. Thời gian trôi qua, cậu bé đã lớn và không còn đến chơi với cây táo nữa.
Một ngày nọ, cậu bé trở lại chỗ cây với một cái nhìn buồn rầu trên khuôn mặt của mình.
“Hãy đến và chơi với tôi” cây nói với cậu bé.
“Tôi không còn là một đứa trẻ, tôi không chơi quanh gốc cây nữa.” Cậu bé trả lời: “Tôi muốn có máy chơi game. Tôi cần tiền để mua chúng”.
“Xin lỗi, tôi không có tiền… nhưng cậu có thể hái tất cả táo của tôi và bán chúng đi thì cậu sẽ có tiền.”
Cậu bé đã rất vui mừng. Thế là cậu đã hái tất cả táo trên cây và đã thỏa mãn mơ ước của mình. Rồi cậu bé đã không trở lại, cây táo rất buồn.

Một ngày nọ, cậu bé đã trở thành một người đàn ông và trở về. Cây rất phấn khích.
“Hãy đến và chơi với tôi”, cây nói.
“Tôi không có thời gian để chơi. Tôi phải làm việc cho gia đình tôi. Chúng tôi cần một ngôi nhà để trú ngụ. Bạn có thể giúp tôi không?”.
“Xin lỗi, tôi không có một ngôi nhà, nhưng cậu có thể chặt cành của ta để dựng nhà.”
Người đàn ông chặt tất cả các nhánh cây và ra đi một cách hạnh phúc. Cây rất vui mừng khi thấy anh ta hạnh phúc nhưng anh đã không trở lại sau đó. Cây táo lại cô đơn và buồn bã.

Một ngày hè nóng nực, người đàn ông giờ đã trưởng thành quay trở lại và cây táo rất vui mừng. “Hãy đến và chơi với tôi!” Cây nói.
“Tôi buồn và đang già đi. Tôi muốn đi chèo thuyền thư giãn một mình. Bạn có thể cho tôi một cái thuyền?”.
“Hãy dùng thân cây của ta để đóng thuyền. Bạn có thể chèo ra xa thật xa và sẽ hạnh phúc.”
Vì vậy, người đàn ông chặt thân cây làm thuyền. Ông đi chèo thuyền và đã không trở lại trong một thời gian dài.
Cuối cùng, người đàn ông quay trở lại sau khi đã đi rất nhiều năm.
“Xin lỗi, cậu bé của tôi, nhưng tôi không có bất cứ điều gì cho cậu nữa. Không có thêm táo để cung cấp cho cậu”. Cây nói.
“Tôi không còn răng để cắn” người đàn ông trả lời.
“Tôi cũng không còn thân cây cho bạn để leo lên nữa rồi.”
“Tôi quá già để làm điều đó” người đàn ông nói.
“Tôi thực sự không thể cho bạn bất cứ thứ gì nữa, điều duy nhất còn lại là bộ rễ đang chết dần của mình” cây nói với nỗi buồn.
“Tôi không cần gì nhiều, chỉ cần một nơi để nghỉ ngơi. Tôi quá mệt mỏi sau những năm tháng vất vả” người đàn ông trả lời.
“Tốt! rễ và gốc cây già là nơi tốt nhất để dựa vào và nghỉ ngơi. Hãy ngồi xuống với tôi và thư giãn.” Ông già ngồi xuống và cây táo lại cảm thấy vui mừng và mỉm cười hạnh phúc.

Bài học:
Cây táo yêu thương trong câu chuyện đại diện cho chính cha mẹ chúng ta. Khi chúng ta còn trẻ, chúng ta thích chơi với họ. Khi chúng ta lớn lên, chúng ta bỏ họ và chỉ quay lại khi cần sự giúp đỡ. Cha mẹ hy sinh cuộc sống của họ cho chúng ta. Bạn không bao giờ được quên sự hy sinh của họ. Hãy dành cho cha mẹ tình yêu và chăm sóc họ trước khi quá muộn.
Xem thêm: Bài học cuộc sống: Con lừa lười biếng